xấu nữ như cúc
Xấu nữ như cúc Truyện này giọng văn mượt mà, cảnh vật được miêu tả bằng chữ đẹp đến nỗi khiến người ta có thể mường tượng ra cảnh thực. Tuy nhiên, mới đọc thì truyện khiến ta thích mê nhưng càng về sau truyện càng dài lê thê có cảm giác hơi nhàm.
Xuyên không đến nông gia xấu nữ Cúc Hoa trên người, Nàng không nhìn mọi người khinh bỉ hoặc đồng tình ánh mắt, Như một gốc cây bừa bãi nộ phóng dã Cúc Hoa, Lẳn
Là phụ nữ đã khổ..Sinh con song xấu xí,bụng thòng, mỡ lỏng bõng như chị #Lan đây còn khổ hơn..Chồng suốt ngày kêu ca bụng e giống như mẹ sề mấy lứa sao không giảm đi.
Xấu nữ như cúc. Không bàn cãi gì về thể loại của tác phẩm này, cảnh đồng quê, cuộc sống sinh hoạt hiển hiện trong tác phẩm một cách rõ ràng và vô cùng chân thực, sống động.
Hán Việt: Sửu nữ như cúcTác giả: Hương Thôn Nguyên DãThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Làm ruộngXuyên qua đến nông
Was Ist Der Unterschied Zwischen Bekanntschaft Und Freundschaft. Tác phẩm Xấu nữ như cúc Tác giả Hương Thôn Nguyên Dã Tình trạng Convert hoàn *** Nếu như là dân yêu thích chủng điền văn, mảng bố y cuộc sống, làm ruộng… Thì “Xấu nữ như cúc” có thể nói là 1 quyển tiểu thuyết “bách khoa toàn thư” kinh điển. Tôi rất yêu thích đọc chủng điền, nơi miêu tả kỹ lưỡng về cuộc sống gian truân của người nông dân, trong cái cuộc sống bần cùng lắm lem ấy là những tình làng nghĩa xóm, tình cha tình mẹ, tình anh em ấm áp. Tất nhiên là cuộc sống thì không phải chỉ có người tốt, mà có đủ loại người, những nhân vật trong truyện điền văn làm ruộng rất bộc trực, không cong cong quẹo quẹo đeo mặt nạ làm người. Nếu như tính họ xấu, nó đã xấu truyền đi bát thôn mười xã, chứ không phải mang cái mặt nạ che dấu bộ mặt mà họ muốn giấu diếm thế nhân. Họ có thể là người phụ nữ rất tần tảo chịu khó hiền lành nhưng nếu bị ăn hiếp họ sẵn sàng xù lông thành người đàn bà đanh đá để ăn miếng trả miếng. Họ có thể là người chủ gia đình ít nói chăm làm, xem mặt mũi còn hơn cả chuyện đồng áng, nhưng nếu vợ con gây chuyện xấu, họ sẵn sàng vứt đi cái sĩ diện đó để ra mặt xin lỗi làng xóm bà con, nhưng không bao giờ nghĩ đến việc bỏ vợ của mình. “Xấu nữ như cúc” là một bộ điền văn rất dài, dài nhất trong các truyện điền văn mà tôi từng đọc. Tôi không nói đến “Xấu nữ như cúc” được viết vào thời gian nào, nhưng nếu như bạn lỡ đọc “Xấu nữ như cúc” trước những quyển điền văn khác, thì bạn sẽ thấy chúng nó rất là nhạt nhẽo và nhàm chán so với XNNC. Những tình tiết có trong “Xấu nữ như cúc” hầu hết đều có trong các quyển điền văn khác, nhưng ở “Xấu nữ như cúc” những tình tiết này được triển khai rất rộng và đến nơi đến chốn, điều này sẽ làm cho bạn có sự so sánh rất rõ ràng khi đặt các tác phẩm khác lên với “Xấu nữ như cúc”. Bộ truyện này kéo dài từng chút từ lúc nữ chính mới 9,10 tuổi cho đến lúc nàng thọ chung chính tẩm. Không hiểu tại sao ở những trang cuối cùng khi nữ chính nắm tay người bạn đời cười nhắm mắt hoàn thành một kiếp người tôi lại xúc động mà khóc, mặc dù trước đó cả cuốn truyện chỉ mang đến cho tôi một cảm giác thích thú bình thường mà thôi, có lẽ cái tình yêu và hạnh phúc của vợ chồng nữ chính đã len lỏi vào lòng tôi từ lúc nào mà không rõ. Cô bé Cúc Hoa bởi vì lúc nhỏ bị con gì đó cắn lên mặt nên bị hủy dung, trở thành xấu nữ tiếng tăm lan xa. Bởi vì trượt chân rơi xuống nước chết nên bị nữ chính xuyên qua trên người, khổ một nỗi trước khi Cúc Hoa rơi xuống nước lại bị thiếu niên Trương Hòe bạn thân của anh trai Cúc Hoa lỡ lời nói rằng không muốn cưới Cúc Hoa, chuyện này bị đồn thổi um lên rằng Cúc Hoa quá xấu nên Trương Hòe không thích, vì thế Cúc Hóa rơi xuống nước mọi người đều nghĩ là nàng tự tử. Từ cái sự hiểu lầm hoa lệ đó mà Trương Hòe cảm thấy có lỗi vô cùng, như gần như xa lo lắng bảo vệ Cúc Hoa để chuộc lỗi, nào có ngờ đâu từ lúc nào đã yêu Cúc Hoa xấu xí, yêu thì sao? Không có ai tin hắn cả, cũng may còn có anh trai của Cúc Hoa tin hắn. Cúc Hoa mang theo linh hồn hiện đại, giúp đỡ gia đình làm giàu, nhưng quá trình làm giàu này cũng không phải là tác giả mở bàn tay vàng với nữ chính, mà là một quá trình rất dài, chưa kể đến chính bản thân Cúc Hoa còn mang theo dung mạo xấu xí, nàng dùng tài năng nấu ăn của mình, sáng chế ra nhiều món ăn mà thời đó không có, đối xử chan hòa với mọi người xung quanh, dần dần mọi người đều yêu mến nàng, không còn quá quan tâm đến gương mặt xấu xí của nàng. Quá trình làm ăn buôn bán giúp gia đình của nữ chính cũng là quá trình mà lòng người thay đổi, từ ban đầu đều là người nghèo một xóm, đến sau thành kẻ giàu người nghèo, dẫn đến lòng người thay đổi, bạn bè thuở thiếu thời nay cũng thay đổi theo. Cúc Hoa và gia đình tuy khá giả lên nhưng cũng thấy hết nhân tình ấm lạnh, tình nghĩa làng xóm dần bị thay thế bằng tị nạnh ghen ghét, nói chung điều đó cũng là nhân chi thường tình. Trong “Xấu nữ như cúc” không chỉ có những nhân vật chính, mà có rất nhiều nhân vật phụ, và những nhân vật phụ này đều không phụ chút nào, họ được khắc họa rõ nét, có tính cách riêng, có cuộc sống của mình, họ không được tạo ra chỉ để vây quanh cuộc sống của nam nữ chính mà chuyển động, những nhân vật này sống và tồn tại độc lập trong truyện. Người tốt có, người xấu có, người quay đầu là bờ cũng có. Họ là những tác động giúp cuộc đời Cúc Hoa trải qua yêu ghét oán hờn, nhưng họ cũng là người, có nhân sinh và tính cách. Dù giàu nghèo sang khổ, tất cả bọn họ đều có kết cục cho bản thân mình. Từng tình huống xảy ra trong truyện, từng tình cảm biến thiên xảy ra trong truyện, người đọc đều có thể ngộ ra và tự hỏi quanh mình có những người như thế không, nếu chuyện này xảy ra mình sẽ làm như thế nào, những trăn trở phân vân về cách hành xử trong cuộc sống, cách đối xử với chính nhân sinh của mình và người khác… đây thật là một sự thành công của tác giả. Truyện dài dài lắm, tình huống rất nhiều, nhân vật phụ rất nhiều, Cúc Hoa không phải nữ vạn năng, cũng không phải là cái rốn vũ trụ của bộ truyện này. Nàng cũng như những nhân vật khác được tác giả sáng tạo ra, cùng sống cuộc sống này, cùng thở bầu không khí này, cùng là cái mắc xích tác động lên nhân sinh của người khác và chờ người khác tác động lên nhân sinh của nàng. Cúc Hoa cũng có lúc nhìn lầm người, quyết định sai lầm chuyện, cũng cần gia đình che chở, cần hi sinh tánh mạng để bảo vệ các con. Cúc Hoa được tác giả khắc họa rất bình thường, là một cô gái có yêu có ghét, luôn xem gia đình và người thân là trên hết nhưng không vì thế mà làm trái với lương tâm, cách cư xử không phải luôn ổn trọng tuyệt vời, nhưng nàng biết giới hạn đủ để nhìn lại hành động của bản thân. Nàng bình thường dân dã như chính tên Cúc Hoa của nàng vậy, một cô gái đạm như cúc, cũng nhã như cúc. … Truyện đọc lâu quá rồi, cảm xúc phai nhạt, viết rì viu chả ra gì.
Xấu nữ như cúc - Hương Thôn Nguyên Dãc67 Thảo luận trong 'Thùng Rác' ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết Page 1 of 24 1 ← 2 3 4 5 6 → 24 Next > XẤU NỮ NHƯ CÚC Tác giả Hương Thôn Nguyên Dã Editor Cửu trùng cát Convert Michael tangthuvien Giới thiệu Xuyên trở thành nông gia xấu nữ Cúc Hoa, nàng nhìn đến ánh mắt khinh bỉ hay đồng tình của mọi người. Như gốc cây cúc hoa tự do nở rộ, lẳng lặng khai hoa ở đồng ruộng, ở nơi hiu quạnh gió thu nhưng bên trong tràn đầy sinh mệnh, Bông cúc thanh xuân đạm mạc, lặng lẽ chờ đợi tình . . . Cát Thành viên mới + lần đầu tập tành editor đào phải hố sâu này . Mọi người chỉnh sửa giúp Cát nha! Làm tới đâu post tới đó. Tốc độ có thể 1 ngày/chương. Cam đoan ít nhất 1 chương/tuần nha mọi người. Ai nhảy hố với Cát nào??? P/s Cát tra GG thấy có nhà làm bộ này, dừng ở chương 12 cách đây hơn 1 năm rồi! Vì đọc review bộ này và thấy nội dung khá hay nên mình edit lại từ đầu. Cát giỏi văn lắm nên tự tra tự đoán và tự.... chém khá nhiều đoạn. Mong là mọi người thông cảm bỏ qua và giúp đỡ cho Cát. Quyển I Nữ nhân da xấu Chương 1 Gia đình xấu nữ Cúc Hoa Cúc Hoa khom lưng cắt đầy giỏ rau dại, để ý đến sương sớm, cứ như vậy ngồi xuống bãi cỏ ở bên hồ, nhìn làn nước thu ba trong vắt mặt mặt hồ mà ngẩn người. Mặt trời lên cao, chiếu vào mặt nước hồ, nổi lên mảnh loang lổ sáng mờ. Phía đông, toàn bộ Thanh Nam thôn đều được bao phủ bởi ánh sáng mặt trời, tất cả ngọn cây nóc nhà được bịt kín bởi tầng sắc thái tuyệt đẹp. con đường theo phía tây dưới chân ngọn núi Thanh sơn dẫn đến nhà Cúc Hoa, uốn lượn duỗi khúc, sâu vào Thanh Nam thôn. Tốp năm tốp ba cây cối phân tán bên đường, con đường cuối Thanh Nam thôn, hoặc cao hoặc thấp, hoặc mới hoặc cũ phòng ốc đan xen hợp lí với những cây cổ thụ cao lớn phức tạp, từ kẽ hở của cành cây làm cho các ngôi nhà trổ hết tài năng, nhìn xuống toàn thôn. Phía bắc thôn, có con sông chảy qua vùng ruộng đất rộng lớn, ruộng lúa thu gặt xong, chỉ để lại loạt gốc rạ xếp chỉnh tề; phía đầu đồng ruộng, bãi cỏ ở bờ sông, nơi nơi đều là hoa cúc dại nở rộ tỏa ra màu vàng rực rỡ. Thôn dân sáng sớm làm việc, những mục đồng chăn trâu bờ sông cùng nhau tạo thành bức tranh vẽ hài hòa dễ chịu. Nhìn phong cảnh nông thôn đẹp như bức họa này, lại nhìn bóng hình gương mặt được phản chiếu mặt hồ, trong lòng Cúc Hoa nhịn được những trận quặng thắt đến đau đớn —— chuỗi bướu thịt kia giống như da con cóc, trải rộng hai bên gò má, sinh sôi làm cho thiếu nữ mười hai tuổi như hoa biến thành quái khủng bố! Kỳ thực, Cúc Hoa tại ra phải là Cúc Hoa ban đầu, trong thân thể nàng bây giờ là linh hồn đến từ dị giới tên là Lâm Chi. Từ lúc Lâm Chi thức tỉnh trong thân thể xấu nữ Cúc Hoa, vẻn vẹn ba ngày, đều là đần độn, nghi ngờ mình ở trong mộng! Nàng, vì những phấn đấu mà lòng tràn đầy mỏi mệt, chán ghét đô thị ồn ào náo động, nghĩ đến ở nông thôn trải qua cuộc sống thanh tĩnh thôi, thế nhưng bị sét đánh đến địa phương xa lạ này. Cái này cũng thanh tĩnh —— chỉ bị ném vào thời khác, ông trời còn trả lại cho nàng bộ mặt quỷ thấy cũng muốn tránh né, ha ha! Nàng thậm chí biết đây là cái địa phương gì, cái niên đại gì, tuy rằng biết là có hoàng đế , nhưng hoàng đế là ai, trước mắt nàng vẫn có chút tối đen. Ở trong trí nhớ nguyên chủ ít đến đáng thương, trừ bỏ người trong nhà cùng người nông gia thiếu niên tên là Trương Hòe là ấn tượng ràng ít, ngay cả người trong thôn đều là mơ hồ , cơ hồ thiếu tin tức khác —— bởi vì xấu xí, sinh hoạt của nàng là phong bế! Lâm chi —— a, tại hẳn là Cúc Hoa —— đứng lên, vỗ vỗ quần áo đầy mụn vá màu lam, chà chà đầu ngón chân lộ ra ở chỗ rách của giày vải, thở dài hơi. Chủ yếu là sống sót, phải sao? thể lại nghi hoặc mà xuống tinh thần, hoài niệm thế giới cũ, càng là vu vô bổ. tự chuốc lấy gánh nặng Cúc Hoa nhịn được ở trong lòng tự giễu, lão thiên gia coi như là làm cho nàng như ý nguyện. Bằng hữu từng cười nàng, liều sống liều chết học thi, từ nông thôn chen vào đô thị; qua vài năm lại muốn thoát thành thị trốn về nông thôn, thuần túy là bệnh thần kinh! Nàng đem đeo giỏ trúc bờ vai bên phải, chuẩn bị về nhà. Quay người lại, lại phát trước thảm hoa cúc vàng phấp phới cỏ, nông gia thiếu niên mười sáu bảy tuổi đứng đó, trong tay còn chống cây cái cuốc. đầu kéo búi tóc, buộc dải khăn khăn màu xanh, thân quần áo vải thô màu xám, đầu gối cùng khuỷu tay còn có mụn vá. Giờ phút này chính là há to miệng kinh ngạc nhìn xem Cúc Hoa, hiển nhiên dự đoán được nàng đột nhiên quay đầu đứng dậy. Nàng nghĩ, này phải cái người cự tuyệt thú lấy, cưới nàng - Trương Hòe sao? A, hẳn là cự tuyệt cưới nguyên chủ Cúc Hoa mới đúng —— khi đó nàng còn chưa có xuyên qua đâu! Nhưng mà, tại bản thân thành Cúc Hoa, cũng liền phân biệt gì. Cúc Hoa tinh tế đánh giá , khó trách người ta đồng ý cưới nàng —— bộ dạng thiếu niên này cao cao tráng tráng , mi phong cao ngất, đuôi mắt hẹp dài, ánh mắt sáng ngời, mũi thẳng thắn cùng bờ môi dày, thiếu niên như vậy nếu nguyện ý cưới cái xấu nữ mới là lạ! Nàng kế thừa trí nhớ Cúc Hoa, tất nhiên là biết nàng thích Trương Hòe này, mỗi khi nhìn thấy đều là tim đập như hươu chạy; thời điểm gặp lại khát vọng nhìn thấy. cùng ca ca Cúc Hoa - Thanh Mộc quan hệ tốt lắm, thường xuyên đến nhà nàng, bất tri bất giác đem tâm của tiểu nương câu rồi. Haiz, mới mười hai tuổi liền có mối tình đầu, đàm hôn luận gả, là... Cúc Hoa lẳng lặng nhìn , thấy yên bất an xem xét mình, bộ dáng muốn lại thôi. Đợi hồi, lại thấy mở miệng, nàng liền kêu tiếng trực tiếp vòng qua bên người mà . có cách nào khác chào hỏi a! Cười chút , khuôn mặt kia cười rộ lên xác định vững chắc dọa người; trừng mắt lạnh lùng đúng , có thể sao? Người ta muốn cưới nương bộ dạng bình thường chút có gì sai? Vì thế, đành phải lên tiếng. Nàng tuy rằng thương tâm khổ sở, cũng phải bởi vì Trương Hòe từ chối hôn —— nàng phiền toái, làm sao có tâm tưởng này, huống hồ khi đó nàng còn chưa có xuyên qua, đối với việc này đương nhiên có cảm giác gì! Trương Hòe nhìn bóng lưng xấu nữ xa, cảm thấy có chút thích hợp nha đầu kia thấy hình như giống với thường ngày, thấy lui tới nhát gan, ánh mắt trốn tránh? Còn bây giờ là đôi mắt trong suốt, ánh mắt lẳng lặng xem xét , trong lòng cảm thấy giống như bị móng vuốt con mèo cào cào, ngưa ngứa! Nàng giống như sinh khí tức giận, cũng thương tâm! phải bởi vì nghĩ cưới nàng khiến nàng thương tâm nhảy hồ tự sát sao? Vừa rồi thấy nàng ngồi ở bên hồ, còn lo lắng nàng lại muốn tự sát, nên lén lút nhìn nàng cả buổi sáng, ngay cả cuộc sống cũng chậm trễ. Ba ngày trước Cúc Hoa nhảy hồ được người cứu lên, Tần đại phu mất lớn khí lực, mới đem nàng cứu sống. Làm hại Trương Hòe bị cha mẹ thóa mạ trận, hơn nữa có mặt mũi gặp lại bằng hữu Thanh Mộc. Nhưng mà, tuy rằng Cúc Hoa là nương tốt, chính là khuôn mặt kia... Trương Hòe trong lòng cũng rối rắm —— bản thân nhà nghèo, thể đưa nổi lễ hỏi nương Liễu nhi muốn, nương muốn cưới Cúc Hoa, việc này là làm cho người ta khó xử! ra, hai nhà cũng có bắt đầu nghị hôn —— Cúc Hoa còn có ca ca còn chưa làm mai —— chẳng qua là nương Trương Hòe đến nhà Liễu nhi cầu hôn, kết quả nương Liễu nhi cư nhiên muốn hai mươi lượng bạc sính lễ, nương Trương Hòe tức giận mạch về nhà, với Trương Hòe " Liễu nhi kia có gì tốt? Muốn ta vẫn là Cúc Hoa càng ôn nhu hiền lành ít. Tuy rằng mặt khó coi, nhưng mà là nương tốt. Xinh đẹp có thể làm cơm ăn?" Trương Hòe nhất thời nóng nảy "Nương ngươi gì vậy? Cúc Hoa là nương tốt, ta đây cũng thể liền cưới nàng nha!" Kết quả, giọng lớn chút, làm cho Hoa bà tử ở cách vách Hoa nghe thấy được, cũng đại biểu người toàn thôn đều nghe thấy —— Hoa bà tử này chính là cái điển hình mồm rộng! Như vậy, ở toàn thôn ồn ào huyên náo truyền bá đến, Cúc Hoa liền nhảy hồ tự sát. Nếu được người cứu, tại chính xác là nằm trong đất rồi. nhà Cúc Hoa tức đòi mạng —— “ai muốn cưới ngươi”, lời này truyền ra mang đến tai họa cho khuê nữ nhà . Tuy rằng trong lòng bọn họ cũng từng hy vọng xa vời, chỉ là dám ra thôi! Thanh Mộc ca ca Cúc Hoa đến hỏi tình, giận dữ, hung hăng đánh Trương Hòe trận, bao giờ chịu để ý nữa! Haiz! Thanh Mộc rất đau muội muội . Lần này nhưng là tức giận! Trương Hòe vẻ mặt đau khổ, nhìn Cúc Hoa về hướng căn nhà xây bằng gạch mộc ở phía tây chân núi Tiểu thanh, thở dài, xoay người khiêng cái cuốc lên, hướng về phía thôn nhanh. Cúc Hoa ở bờ ruộng, xa xa nhìn lại, phòng ốc nhà mình dựa vào núi Tiểu Thanh, tọa lạc tại chân núi, núi là mảnh rừng cây sắc thái rực rỡ. Bất đồng với cái xanh mướt của mùa xuân, cũng giống sắc thu say lòng người, ràng giới hạn sắc thái, đỏ cam vàng xanh hoà lẫn, cực kỳ sáng lạn, làm người xem thích mắt. Sông Tiểu Thanh dường như cái ngọc đái thắt lưng trang trí bằng ngọc, từ bên trong núi Tiểu Thanh thoát ra, từ bắc chảy về nam, ở phía trước nhà nàng môn quẹo khúc, rồi uốn lượn chảy tới hướng đông. Nếu như lo lắng cửa nhà bần hàn, trước mắt là tranh vẽ tuyệt đẹp! Dưới chân núi Tiểu Thanh chỉ có nhà nàng, cách phía đông của thôn còn có đường lớn. Căn nhà ba gian phòng gạch mộc, lợp cỏ tranh, dọc theo trước cửa nhà vây quanh là hàng rào trúc, cành trúc trồng xen chút dâm bụt, vòng ra cái sân . Điều này làm cho nàng nhớ tới câu thơ cực hay từng ở trong sách miêu tả "Mao diêm thổ vách tường, cận li trúc dũ" tra GG dùm Cát, dịch thơ được T_T, đó là bởi vì người ta muốn xây nên, còn nhà nàng bần cùng cũng là hàng giá . Sân bên trái tới gần phòng bếp, là khối đất trồng rau, chút tần ô, rau chân vịt, lá tỏi, hành lá gì đó…, màu sắc xanh biếc, xanh tươi ướt át; cái giá của đậu -ve leo đầy tường rào bên này, nhưng dây mây diệp thưa thớt, hiển nhiên là bị lấn lướt. Bên phải là nhà xí là đống củi. Đằng sau nhà chính là núi Tiểu Thanh, chi chít những bụi cây cùng các loại lá cây khác nhau bắt đầu ố vàng, có chút phiếm nhà chính có phơi rất nhiều bắp ngô, chuỗi bắp ngô màu hoàng kim, sắc màu mê người, so với ăn nhìn thoải mái hơn. Trước sau non nước, kiếp trước của Cúc Hoa nghe người ta , đây là khối phong thuỷ bảo địa a mảnh đất có phong thủy tốt! Sao trong nhà còn bần cùng như vậy? Phía sau phòng bếp là chuồng heo thấp bé. Cúc Hoa bước nhanh đến cửa chuồng heo, đem giỏ rau dại còn mang theo sương sớm bỏ vào ít trong máng ăn. Con heo đại hắc nặng gần trăm cân lập tức hừ hừ chạy tới, đầu chui vào máng rau dại bắt đầu ăn. Cúc Hoa đem rau dại còn thừa lại cất gọn, lúc này mới vào trong nhà. vào nhà chính, chỉ thấy nương nàng - Dương thị ngồi ở băng ghế , vùi đầu vào trong cái bồn gỗ lớn, dùng sức xoa xoa xiêm y. Làn nước đục ngừng theo ngón tay bà chảy xuống dưới, trong lòng Cúc Hoa co rụt lại —— tình cảnh trước mặt này giống hệt với kiếp trước, mẫu nàng tự giặt quần áo, sau này bản thân nàng mua máy giặt nên mới tốt chút —— nàng nhịn được ánh mắt có chút đỏ lên. "Nương, ta trở về." Cúc Hoa nhìn Dương thị kêu lên. Dương thị sắc mặt trầm ngẩng đầu, nhìn đến là xấu nha đầu nhà mình trở lại, vội thay khuôn mặt tươi cười, ôn nhu "Cúc Hoa về? Nhanh rửa mặt, hồi cha ngươi cùng Thanh Mộc về nhà ăn cơm ." Bà hơn 40 tuổi, sau đầu vấn búi tóc, mặt coi như trơn bóng, chỉ là khóe mắt có ít nếp nhăn. "Dạ!" Cúc Hoa lên tiếng đáp, trước thay đôi giày vải sạch , đem cặp hài rách bị ướt nhẹp bởi sương sớm ra ngoài cửa, đặt dựa vào ở bậc thềm phơi dưới ánh mặt trời chói chang, sau đó mới theo chạy đến phòng bếp rửa mặt. Dương thị nhìn bóng lưng khuê nữ đơn bạc, trong lòng đau xót đến rơi lệ, nàng dùng sức chịu đựng, hút cái mũi chút. Nghĩ đến khuê nữ, nếu hồi bị con gì đó cắn, mặt nổi lên những tảng bướu thịt, sao có thể làm cho người ta bẩn thỉu có người muốn? Nhìn bộ dạng Thanh Mộc biết, nếu có bướu thịt kia, khuê nữ chắc chắn bộ dạng rất đẹp mắt —— bản thân bà cùng cha bọn lại xấu! Này đều do bà, chiếu cố tốt con , đáng thương Cúc Hoa! Bà rốt cuộc vẫn là thể nhịn xuống, nước mắt "Xoạch, xoạch" rơi vào trong bồn, dừng ở bàn giặt y phục, bắn tung tóe lại rơi vào trong Hoa đến phòng bếp, trước múc chút nước ấm còn bếp lò vào chậu gỗ riêng của nàng, rồi bắt đầu rửa mặt. Nông dân vì xài tiết kiệm, ở giữa hai bếp lò, gần miệng bếp, để bình sắt lớn chứa nước, vô luận dùng bếp lò nào nấu, đều đem nước trong bình sắt thiêu nóng thậm chí thiêu đến nước sôi, cho nên, trong ngày thường nước ấm luôn thiếu. Thời điểm rửa mặt, lúc tay chạm đến những bướu thịt mặt, Cúc Hoa lại nhịn được khó chịu trong lòng —— bộ dạng xấu cũng thôi , vẻ mặt này lại cố ý khó nhìn, ngay cả rửa mặt cũng khó khăn, chỉ có thể dè dặt cẩn trọng lấy nước xối rửa, lại dùng khăn vải đem nước hút khô, quả thực là khổ thân! Rửa mặt, nàng thầm thở dài, lại cầm lấy cây chổi cán trúc đem ba gian phòng ở cùng phòng bếp đều quét lần, dùng ki hốt rác đem rác bỏ vào hố phân bên cạnh nhà xí. Nghe được ngoài cửa truyền đến hai tiếng ", ", là tiếng vang của chiếc cuốc khi đập vào tảng đá, biết là cha nàng - Trịnh Trường Hà cùng ca ca Trịnh Thanh Mộc trở lại. Hai người sáng sớm khiêng cái cuốc đến chân núi làm việc, chuẩn bị đến mùa thu thập lúa mạch. Nàng chịu khó múc nước vào cái chậu gỗ khác, bỏ vào cái khăn vải bông, dùng để rửa mặt, rồi kêu cha cùng ca ca nàng rửa mặt ăn cơm. Sau đó nhanh nhẹn đem bốn bát cháo bột ngô, cùng mâm tổ bánh ngô đem đến nhà chính để chiếc bàn cũ kỹ phiếm đen, lại lấy thêm chút đậu đũa cùng dưa chua, dọn xong bát đũa, chờ mọi người đến ăn. Chờ Dương thị giặt xong xiêm y, đem nước đục đổ , rửa tay rồi đến cha con Trịnh Trường Hà ngồi xuống bưng bát lên ăn. Trong tay Cúc Hoa bưng chén cháo, vừa ăn vừa đánh giá lão cha cùng ca ca. Cha nàng hơn bốn mươi tuổi, ngũ quan đoan chính, tướng mạo giản dị hàm hậu; ca ca nàng càng là dáng người cao ngất, tuyệt kém so với bộ dạng Trương Hòe, chính là tính tình nội liễm, cả ngày im lặng ! Mẫu thân càng cần , khi còn trẻ chắc phải rất xinh đẹp , bây giờ còn phong vận do tồn vẫn giữ được nét đẹp thời trẻ đây! Người nhà chỉ có nàng là cái ngoại tộc. Haiz! Nhân phẩm quá kém? Trịnh Trường Hà cảm giác được Cúc Hoa đánh giá , ngẩng đầu nhìn nàng cười hiền lành, ôn hòa "Ca ca ngươi buổi sáng ở rãnh nước dùng sọt trúc bắt được mấy con cá , giữa trưa nấu canh cho ngươi uống. Hôm nay thấy tốt hơn nhiều chưa?" cùng thê tử giống nhau đau lòng khuê nữ này. ràng là khuê nữ mềm mại biết vâng lời, có hiểu biết, lại bị người nhạo bang như vậy, làm cho trong lòng rất là khó chịu, nhưng có biện pháp —— người nhiều chuyện ở bên xung quanh rất nhiều, lại quản được! Vết sẹo mặt Cúc Hoa phải là tìm đại phu xem qua, lại người có thể trị. Bình thường ông chỉ có thể tận lực đối với nàng tốt ít, có khi ngẫm nghĩ, cùng lắm bản thân dưỡng khuê nữ cả đời, việc này cũng có gì! Cúc Hoa vội vàng gật đầu "Tốt hơn nhiều." Nàng thấy nương cùng ca ca đều ngẩng đầu quan tâm nhìn nàng, trong lòng ấm áp —— cuối cùng lão thiên gia có tuyệt tình, tốt xấu cũng cho nàng gia đình ấm áp, có giống như dân quê, đối với chuyện thị phi của nữ nhi mắng đánh. Dương thị tiếp tục "Ngày mai ta đến chợ mua chút vải, làm xiêm y cho Thanh Mộc; thuận tiện mua chút xương trở về, hầm canh cho khuê nữ bồi bổ." Thanh Mộc cũng ngẩng đầu lên, sùm sụp uống cháo, nửa ngày mới lên tiếng "Ta cần. Đem làm cho muội muội !" Dương thị sắc mặt cứng đờ, hơi há mồm, biết muốn lại biết phải gì mới tốt. phải bà bất công, chính là trong nhà, làm xiêm y cho Thanh Mộc, mặc cũ còn có thể sửa đem cho Cúc Hoa mặc; nếu làm cho Cúc Hoa, vậy Thanh Mộc mặc gì? Hai năm này mau lớn, vóc người năm so với năm lại cao thêm, muốn mặc cũng thành. Cúc Hoa giọng "Ta mặc xiêm y cũ của ca ca là được rồi. Ca, ngươi đều cao như vậy , cha lại thể sửa xiêm y cho ngươi mặc, làm vậy sao được?". Trịnh Trường Hà vung tay lên giải quyết chuyện này "Hai đứa đều làm. Chờ bận hết thời gian này, ta phải lên núi săn thú, còn có thể có chút thu vào." Dương thị vội đồng ý, mặt cũng có tươi cười. Cúc Hoa lại thể nào cao hứng —— khuôn mặt này của nàng, mặc xiêm y cũng là lãng phí! Ý nàng , còn bằng để dành tiền làm việc khác. Chẳng lẽ cha mẹ còn trông cậy dựa vào mặc quần áo ăn vận đem nàng gả ra ngoài? Chương 2 Lại da nữ ý chỉ người có làn da xấu như cóc, có người cưới. Ăn xong điểm tâm, cha mẹ cùng ca ca lại xuống đất làm việc —— bắp ngô vẫn chưa thu hoạch xong. Cúc Hoa bưng lên cái rổ lớn, bên trong là xiêm y mà buổi sáng Dương thị chà xát tốt, nàng muốn đem ra bờ sông Tiểu Thanh giặt tiếp. Sông Tiểu Thanh chảy qua cách phía trước nhà nàng xa, qua con đường đất thông ra hướng bờ sông. Cỏ mọc ven hai bên đường, tràn đầy sắc vàng của những bông cúc dại , bừa bãi nở rộ, hoạt bát phô trương, thể so những bông hoa ung dung nhàn nhã được con người chăm sóc, nhưng lại mang theo khác lạ tràn đầy sức sống cùng thú vị của cuộc sống hoang dã! Nàng nghĩ, đợi giặt xong xiêm y, cắt ít rau cúc dại về nhà, phơi nắng cho khô rồi ngâm nước uống, đây chính là thứ có thể thanh nhiệt giải độc tốt lắm! đến bờ sông, đem xiêm y đổ ra cỏ, rồi đặt cái rổ lên mặt nước hồi, sau đó lại đặt ở phía sau chỗ sạch , xong xuôi mới ngồi xổm xuống phiến đá to lớn đằng trước, từng kiện từng kiện mang ra giặt. Nước sông trong xanh chậm rãi lưu động, Cúc Hoa trong tay cầm theo xiêm y bẩn đong đưa qua lại ở trong làn nước, nước đục của xiêm y chảy hết; lại đem xiêm y để phiến đá, dùng chày gỗ đập vài cái, xoa nắn phen, lại để vào trong nước đong đưa hồi, chỉ lát liền xiêm y liền sạch , nhàng mà khoan khoái. Đem xiêm y giặt sạch xong lại để vào trong rổ phía sau, Cúc Hoa nhìn nước sông Tiểu Thanh trong xanh đến thấy đáy, cảm thấy linh hồn cũng dường như được gột rửa, những buồn bực bế tắc trong ngực cũng trở nên thư sướng nhiều! Cuộc sống như vậy có lẽ cũng khó qua đâu! Chính là, bộ dạng xấu cũng quan hệ; gả ra cũng quan hệ; nhưng ăn ngon mặc đủ ấm có quan hệ . Nàng nghĩ, kiếm số tiền lớn nàng có bảnh lãnh đó, cũng muốn phí cái khí lực kia —— nàng đời trước phải là từ trong cuộc sống như vậy trốn tới đây sao? Vẫn là thành thành nuôi chút gà vịt gì đó, làm cho trong nhà giàu có ít. Mục tiêu tuy , nhưng cũng phải dễ dàng đạt thành như vậy, còn phải nỗ lực phấn đấu nhiều a! Tinh tế cân nhắc định ra mục tiêu mới, Cúc Hoa nhanh giặt xong xiêm y, sau đó bưng rổ lên, tắm mình trong ánh dương quang của mùa thu, về hướng bãi cỏ có vô số sắc vàng óng ánh của những bông cúc dại , bỗng nhiên còn có cảm giác thoải mái cùng thích ý! Nàng về nhà, đem xiêm y phơi nắng ở trong tiểu viện. Hai bên trái phải phía trước của sân , có dựng hai cây cọc, ở giữa kéo sợi dây thừng, phơi nắng xiêm y rất là tiện. Làm xong thấy thời gian còn sớm, liền nhấc lên cái sọt lớn, cầm theo cái túi, đến bên bờ hồ hái cúc dại. Ngày mùa thu bầu trời xanh lam trong suốt, có ít mây, tuy rằng còn có nắng gắt cuối thu, nhưng Cúc Hoa thấy oi bức chút nào, ngược lại có cảm giác khí cuối thu thanh sảng. Kính hồ bốn phía là mảng cỏ lớn, cỏ mọc lan khắp nơi như là tình thế ruộng đất - ở đây ý chỉ cỏ mọc nhiều giống như ruộng đất. Nàng ở bãi cỏ bận rộn lục ngắt lấy cúc dại, càng ngừng qua lại, chuyển động , cảm giác bản thân tựa như con bươm bướm bay lượn giữa rừng hoa. Hai tay nàng linh động tung bay, đem đóa hoa cúc dại còn tươi mới minh diễm bứt đứt ở chỗ đài hoa, đem những bông cúc dại nở rộ bỏ vào trong sọt —— chuẩn bị phơi khô dùng để làm ruột gối; rồi lại đem những nụ cúc cất vào bên trong túi —— đây là dùng để chế tác trà hoa cúc . Hoa cúc dại màu phấn hồng, náo nhiệt mà ồn ào náo động, làm cho tâm tình người nhìn đến nhảy nhót. Rất kỳ quái, đóa hoa ràng là lẳng lặng theo gió lay động, nhưng chính nàng lại cảm thấy chúng nó khoan khoái nô đùa cười yếu ớt, bừa bãi phô trương tỏa chút kiều diễm của sắc vàng óng ánh! Nàng nhất thời kìm lòng đậu, kém chút nữa vui vẻ đem đóa cúc dại nở rộ cắm đến đầu, nhớ tới mặt mình, cánh tay giơ lên lại để xuống. là được! Nàng bĩu môi, xem ra chính mình vẫn là để ý việc này! Người ta , chỉ cần là nữ nhân, có ai là thèm để ý đến dung mạo của bản thân, sợ - nàng hạ quyết tâm phải làm ni , cũng khẳng định là muốn làm mĩ mạo xinh đẹp tiểu ni ! Bản thân thèm để ý, nhưng là tự an ủi cùng cổ vũ mình mà thôi, nếu cả ngày u oán cho ai xem đây? Bỗng nhiên xa xa truyền đến tiếng bọn cười vui. Vừa ngẩn đầu nàng thấy, đám đứa từ phía đông trong thôn lao ra, hướng về bên hồ chạy tới. Tiếng kêu la cười vui tràn ngập nguyên dã, khí vui vẻ cũng cuốn hút nàng, trong miệng nàng khoái trá nổi lên khúc ca thiếu nhi, cúi đầu tiếp tục bận rộn. Nhưng mà, rất nhanh niềm vui của nàng cũng sắp chạy mất! Đám kia từ rất xa nhìn thấy bóng dáng của nàng, đồng loạt đứng lên lớn tiếng quát to - "Lại da nữ, có người cưới, tức giận đến nhảy vào Kính hồ; lại da nữ, có người cưới, tức giận đến nhảy vào Kính hồ!." Thanh đồng loạt mà chỉnh tề, thanh thanh thúy ở trong khí cuối thu vang lên sang sảng trong đồng ruộng, có vẻ phá lệ to dễ nghe. Bọn họ như thế nào sáng tác ra! Thắt lưng Cúc Hoa dần đứng thẳng, miệng dần mở lớn, nhìn đám ở xa xa kia, trơ mắt xem xét bọn họ bên xướng bên nhảy, hướng về phía nàng chạy tới, nhất thời biết ứng phó tình huống này như thế nào? Thế nhưng bị vinh hạnh biến thành ca dao, này là... Lệ rơi đầy mặt a! Tiểu hài tử là thiên chân vô tà ý chỉ trong sáng, hồn nhiên vô tư, nhưng bọn dùng ngôn ngữ hồn nhiên của trẻ thường thường lời trúng đích, cũng rất là đả thương người! Cúc Hoa nhớ được đời trước có thời điểm, bản thân nàng ôm đứa hai tuổi ngoan ngoãn của bằng hữu chơi đùa. Mặt tiểu nương kia kề bên mặt nàng, bỗng nhiên ngẩng đầu, mở to đôi mắt to đen láy nhìn nàng - "A di, mặt người có mấy cái chấm đen ! cái, hai cái..." Nhìn cái tay bé phấn nộn kia ở mặt mình di động, lúc đó trong lòng nàng run run, vội kéo cái tay bé đó xuống, ngăn tay đứa tiếp tục xuống, tiểu nương lại mở to mắt vô tội nhìn nàng. Bằng hữu ở bên cười đến mức thắt lưng dậy nổi, thở ra hơi rồi bản thân tuyệt đối có dạy đứa làm vậy. Lúc này, nàng đứng ở nơi đó vẫn nhúc nhích, ngốc lăng ngơ ngác nhìn đám xoay xoay vòng chạy nhảy, trong miệng hát "Lại da nữ" ca dao. mặt bọn họ là vẻ mặt hưng phấn, tươi cười là sáng lạn , dường như bởi vì biết người đông thế mạnh, chấn trụ được xấu nữ giống quái mà vui vẻ. Nếu xem nội dung ca dao, trước mắt này bức tranh thôn đồng trẻ con nông thôn đùa giỡn, làm người ta tâm tình sung sướng ! Chính nàng biết làm sao, bỗng nhiên từ phía sau truyền đến tiếng hét lớn "Thạch Đầu, ngươi làm gì?" Tiếng uất giận dọa nàng giật mình. Nhìn lại, nguyên lai là người cứu nàng khi vừa xuyên đến đây – Tần đại phu, là du y, tạm thời ngừng bước trú ở Thanh Nam thôn. Tần Phong mặc quần áo màu xám bạc, áo dài vải bông, tóc ở đỉnh vấn thành búi tóc, cắm cái trâm mộc. Hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt sắc bén. trợn mắt nhìn chằm chằm đám trẻ kia nghịch ngợm. Nghĩ đến ở trong thôn có chút uy tín —— đầu lĩnh là đứa tiểu nam hài năm sáu tuổi, khoẻ mạnh kháu khỉnh, thấy thần sắc tức giận, le lưỡi, nhanh chân bỏ chạy, mấy đứa khác thấy thế cũng theo phía sau lập tức giải tán. Tần Phong xoay người, lo lắng nhìn Cúc Hoa trước mắt, thấy nàng khôi phục bình tĩnh cùng trầm mặc, mặt liền giãn ra ôn hòa cười - "Tiểu oa tử nghịch ngợm, cũng có ý gì xấu. Ngươi đừng để ý đến ." Người nơi này đều đem đứa gọi là "Oa tử". Ngừng chút, còn thêm "Ta chú ý tìm ít thảo dược, thuận tiện cũng hỏi thăm bằng hữu, nếu tìm được phương pháp trị liệu vết sẹo mặt ngươi, nhất định đến giúp ngươi trị." Cúc Hoa thấy bộ dáng tận lực an ủi nàng, thầm nghĩ người này lương y như từ mẫu! Nhưng nàng cũng chưa cái gì —— ít cùng người khác giao tiếp, đây là nguyên tắc nàng định ra cho bản thân, dù sao này thân thể thay đổi linh hồn —— trước mắt gì nhiều chắc tốt hơn. Vì thế, nàng mở miệng, giọng trả lời " có chuyện gì! Cám ơn ngươi!" Rồi mang theo cái sọt xoay người bước . Tần Phong nhìn bóng lưng Cúc Hoa, chỉ cảm thấy làm sao giống với lúc trước, lại thể là cái gì. Lo nghĩ, a! Đúng rồi, nàng trấn định hơn trước rất nhiều! Trước kia lúc Cúc Hoa gặp người khác liền cúi đầu, khiếp đảm lại tự ti; vừa rồi Cúc Hoa lại hoàn toàn có cái loại khiếp đảm này, coi như thập phần bình tĩnh cùng lạnh nhạt —— cho dù tiểu oa tử này hát thập phần khó nghe, nàng cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi. Nhìn xa xa, bóng dáng Cúc Hoa ngừng xoay người ngắt lấy cúc dại, như có đăm chiêu, hồi lâu, mới hướng bên Kính hồ đến. Ở bên hồ đào được mấy vị thảo dược thông thường, liền chuẩn bị lên núi Tiểu Thanh. Còn chưa xoay người, chợt nghe tiếng ồn ào của đám oa tử chơi đùa bên Kinh hồ chuyển đến, xen lẫn khóc cùng tiếng kêu sợ hãi. mau bước qua, chỉ thấy Cẩu Đản kinh hoảng kêu - "Thạch Đầu rớt xuống nước, Thạch Đầu rớt xuống nước”. Mấy tiểu oa tử khác sợ hãi nhắm mắt lui về phía sau, mặt nước Kính hồ còn dập dờn vòng vòng gợn sóng. Trong lòng "Lộp bộp" chút, vội vàng kéo Cẩu Đản hỏi - "Ở nơi nào ngã xuống?" Cẩu Đản run run ngón tay chỉ chỗ - "Liền... Ở... Kia!" Lời còn chưa dứt, Tần Phong nhảy xuống, ngay cả quần áo cũng kịp cởi. hồi lâu, mới trồi lên mặt nước hít sâu hơi, rồi tiếp tục lặn xuống. Thấy lần đầu tiên trồi lên có tìm được người, có oa tử sợ hãi khóc trở về trong thôn gọi người; những người làm việc bên trong lân cận tình thế ruộng đất nghe thấy tiếng huyên náo, đều ném nông cụ hướng về bên này chạy tới —— trong số bọn họ có người là cha mẹ của đám oa tử, lo lắng đám trẻ nhà mình, đương nhiên muốn qua nhìn cái. Trãi qua việc Cúc Hoa bị mấy tiểu oa nhi này nhục nhã, nàng cũng để ở trong lòng, tiếp tục ngắt lấy mấy bông cúc dại . “Hừ! Bổn nương xuyên qua thời mà đến, mấy việc đó quá quen, cùng các ngươi - đám tiểu hài so đo làm gì!” Xem cái sọt đầy, nàng lười biếng duỗi thắt lưng, chuẩn bị về nhà làm cơm trưa. Nhưng mà từ bên Kính hồ truyền đến những tiếng ồn ào huyên náo, còn xen lẫn tiếng phụ nhân khóc khàn cả giọng. Nàng quay đầu nhìn phía bên kia, vây quanh nhiều người; xa xa đường thôn, còn có người trong tay cầm lấy mũ rơm, chạy vội hướng về nơi này. Cúc Hoa nghĩ, lại có người rơi xuống nước? Xem tình hình khẳng định là vậy rồi. Kính hồ này đúng là điềm xấu, mới trong thời gian vài ngày, có hai người rơi vào. Nguyên chủ của khối thân thể này kỳ thực cũng là trượt chân rơi xuống nước, phải tự nàng nhảy xuống, cứu được cũng tắt thở, vừa vặn nàng xuyên qua. Nhìn bên hồ người vây lại càng ngày càng nhiều, nàng nhíu nhíu mày, bản nghĩ đến đó, nhưng mà biết sao, ma xui quỷ khiến lại chạy tới. xem , nàng vừa chạy vừa nghĩ! Tiếng khóc bi ai kia làm cho nàng có dự cảm xấu, tựa như ngày đó lúc nàng vừa xuyên qua, giống như tiếng khóc của nương nàng – Dương thị, tuyệt vọng mà thê lương, làm cho người ta nghe xong trong lòng bất an, tóc gáy chợt dựng đứng! Rốt cuộc là ai rơi xuống nước đây? Cỏ Ú New Member Bài viết 14 Được thích 8 Cố lên nàng. Ta đợi mãi mà chẳng thấy ai edit tiếp cả. Đau buồn quá!!! Cám ơn nàng dành thời gian edit tr. Ta đào hố đợi nàng hoàn Chương 3 Ơn cứu mạng muốn lấy thân báo đáp? Cúc Hoa đến bên hồ, còn chưa có tới gần đám người, chợt nghe phụ nhân kéo dài thanh đứt quãng khóc - "Thạch Đầu của ta —— ngươi cần bỏ lại nương... Ngươi bỏ lại nương làm sao đây... Con của ta —— a —— " Tiếng khóc ai oán như kiểu hát hí khúc kéo dài cuối, làm cho người ta nhăn mày, theo đáy lòng toát ra ý bi thương! Bên ngoài người vây quanh nghe xong, đều bị xót xa rơi lệ, cũng có mấy tiểu nàng dâu mềm lòng lên tiếng nỉ non khóc theo. Lòng Cúc Hoa nhất thời sốt ruột, cũng quản mặt mình khó coi, dùng sức chen vào đám người. Chỉ thấy trong đám người, phụ nhân tóc rối tung ngồi, nhắm mắt lại khóc thét, mặt đều là nước mắt nước mũi. Trong lòng phụ nhân này ôm tiểu nam oa đầu lĩnh vừa rồi cười nhạo Cúc Hoa, mặt mảnh tĩnh mịch. Tần Phong cả người ướt đẫm, ủ rũ đứng ở bên, mím môi. Xem ra vừa rồi là nhảy xuống nước cứu người, hiển nhiên có cứu kịp, việc này khiến cho thập phần uể oải. Nàng vừa định mở miệng, "Thạch Đầu ——" lại tiếng sói tru dường như là giọng nam truyền tới, đám người ào ào tránh ra, hán tử khoảng ba mươi tuổi cao lớn vọt vào, nhìn đến tiểu oa tử được phụ nhân ôm trong lòng, nhắm chặt mắt, xương sống lưng dường như rút , bỗng chốc xụi lơ mặt đất, hai nắm tay càng ngừng đập mặt cỏ! - "Thạch Đầu của ta a…!" thê lương gầm rú càng làm kinh tâm động phách! Cúc Hoa rốt cuộc nhịn được, khí bi thương này mà lại truyền đến trái tim nàng, kinh hoàng đứng lên, nhịn được nước mắt chảy ròng, liền lay Tần Phong - "Thổi khí cho , mau giúp thổi khí! Mau a!" Tần Phong quái lạ nhìn nàng. Cúc Hoa hét lớn - "Trong miệng thổi khí, chừng còn có thể cứu. Để nằm xuống, thể ôm như vậy." Muốn chết, thời gian dài quá cứu được! Tâm Cúc Hoa kinh hoàng, nghĩ cùng dông dài, xông lên tay ôm lấy Thạch Đầu, đặt nằm ở đất, tay nắm mũi đứa , tay bóp cằm, hít sâu hơi, đối với miệng Thạch Đầu thổi hơi, rồi tiến hành lặp lại! Phụ nhân kia thương tâm, con bị cướp , khỏi giận dữ, thân thủ đến xô đẩy Cúc Hoa! Tần Phong vội vàng ngăn lại - "Để cho nàng thử xem! Đừng quấy nhiễu nàng!" Trong lòng vạn phần ngạc nhiên, hai mắt nháy mắt xem xét Cúc Hoa ngừng hướng miệng Thạch Đầu thổi khí. Động tác Cúc Hoa kỳ quái, làm cho mọi người đều an tĩnh lại, mặc dù người tới sau, cũng bị người tới trước bảo chớ có lên tiếng; Cha mẹ Thạch Đầu càng gắt gao đình chỉ tiếng khóc, khẩn trương nhìn chằm chằm Cúc Hoa. Qua hồi lâu, Thạch Đầu vẫn là có phản ứng, Cúc Hoa vẫn nghĩ buông tha. Nàng chưa bao giờ làm qua loại cấp cứu này. Nhưng mà ở đời trước, ai có nghe qua a, tivi cũng là thường mà. Về phần hô hấp nhân tạo rốt cuộc phải làm trong thời gian bao lâu, nàng căn bản nhớ . Cứ kiên trì tinh thần cứu người đến cuối cùng, luôn luôn lặp lại động tác. Thấy có hiệu quả, nàng liền đem tay trái đặt ở ngực Thạch Đầu, tay phải dưới tay trái, nhàng ấn xuống, như vậy buông tay ra, nhìn Tần Phong - "Cứ làm như vậy, biết chưa?" Tần Phong gật gật đầu, chiếu theo động tác nàng vừa làm mà làm; Cúc Hoa tắc tiếp tục vì Thạch Đầu làm hô hấp nhân tạo. Tần Phong là nghiêm cẩn đại phu, mặc dù trước mắt vạn phần nghi hoặc, tin Cúc Hoa, cũng muốn phối hợp với nàng —— thời điểm sinh tử tồn vong, chút hi vọng cũng thể buông tha, hết thảy nghi vấn đợi xong rồi lại . Cũng là cẩn thận và có trách nhiệm, cùng Cúc Hoa ngây thơ nhiệt tình, đem Thạch Đầu trong tay Diêm Vương đoạt trở về. Thạch Đầu ho tiếng, bên miệng chảy xuống bãi nước , người bên cạnh toàn bộ dậy lên tiếng hoan hô; Tần Phong cũng chợt ngẩn ra —— cư nhiên cứu sống! Cha mẹ Thạch Đầu càng là vừa khóc vừa cười cùng ôm nhau, nữ nhân dùng sức đập vào phía sau lưng nam nhân, khóc so vừa rồi lợi hại hơn . Nhưng mà, đây là nước mắt vui sướng. Cúc Hoa bất chấp việc khác, mang thân mình Thạch Đầu lật qua, dùng đầu gối huýt vào bụng , nhàng chấn động, miệng Thạch Đầu liền càng ngừng chảy ra nước. hồi lâu, nàng mới dừng lại, nhìn Tần Phong "Còn lại tới phiên ngươi." —— nàng hiểu y thuật . Tần Phong nhìn nàng sâu cái, gật gật đầu, đem Thạch Đầu đặt dựa vào bên người nương , bản thân bắt mạch; Cha Thạch Đầu sớm cởi xiêm y đem con bao lấy, phòng ngừa cảm lạnh. Cha Thạch Đầu kêu là Triệu Tam, trong thôn trẻ đều kêu "Tam ca", lớn tuổi xưng hô là "Tam ca nhi" . Lúc này ghé vào trước mặt Cúc Hoa, ở mặt cỏ hướng nàng dập đầu lạy ba cái, sợ tới mức Cúc Hoa vội vàng trốn tránh. Triệu Tam này là hán tử ngang tàng, mắt đỏ hồng giọng khan khàn hướng Cúc Hoa - "Cúc Hoa nha đầu, hôm nay nếu phải ngươi, tam thúc có thể con. Dập đầu cho người là cần phải làm . Thạch Đầu cũng phải làm vậy." Nương Thạch Đầu cũng liên tục "Phải làm, phải làm!" mặt nàng lưu lại dấu vết nước mũi nước mắt, là khó coi, lúc này cũng cười đến sáng lạn vô cùng! Bên cạnh gương mặt mập mạp hồng hồng tiếp lời - "Tam ca, phải ta ngươi, ngươi muốn tạ ơn Cúc Hoa có rất nhiều biện pháp. Ngươi hướng nàng dập đầu, kia phải làm nàng tổn thọ sao?" Cúc Hoa vội vàng bắt lấy dường như đây là cọng cỏ cứu mạng, liên thanh - "Đúng, đúng! Vẫn là đừng dập đầu . Tần đại phu ngày đó cứu ta, ta cũng chưa cùng dập đầu!" Người chung quanh nghe xong lời này, mặt lộ ra thần sắc khác thường. Cúc Hoa cũng hối hận sai rồi, tình thế nhất thời cấp bách, quên bản thân tại là nhân vật trong "Chuyện xấu" ở Thanh Nam thôn, nàng chuẩn bị rời nơi này —— dù sao cũng phải việc của nàng, nàng còn muốn về nhà làm cơm trưa đây! ngờ cái Cẩu Đản kia gặp Thạch Đầu tỉnh lại, cũng còn sợ hãi, lại khôi phục thành tiểu oa tử tràn đầy sức sống, ngồi xổm trước mặt Thạch Đầu, lớn tiếng cùng - "Vừa rồi lại da nữ ý chỉ người có làn da con cóc cùng ngươi hôn môi. Nhiều lần liền đem ngươi sống lại. Ngươi trưởng thành phải thú nàng mới được!" Đám người nhất thời mảnh yên tĩnh, mọi người đều nhìn Cúc Hoa. gương mặt lớn của thôn phụ —— xem ra là nương Cẩu Đản —— tay nhéo lỗ tai Cẩu Đản, đưa đứng lên, miệng mắng - "Thối tiểu tử, ngươi lắm miệng! Cúc Hoa! Cẩu Đản còn , ngươi đừng tức giận a!" tựa vào trong lòng nương – Thạch đầu nhất thời "Oa" tiếng, khóc lên - "Ta cần cưới lại da nữ! Ta cần..." Cũng may tiểu tử này vừa tỉnh lại, kêu hai tiếng rồi tắt hẳn. Nương Thạch Đầu cùng Triệu Tam xấu hổ thôi, đám người vây quanh cũng là bộ dáng cười ngượng ngùng. Triệu Tam đanh mặt quát lớn - "Kêu Cúc Hoa tỷ! Cái gì lại da nữ, cùng đứa nào học?" Trong đám người ở bên ngoài, Trương Hòe chân tay luống cuống ngốc lăng đứng đó. cũng là nhìn thấy đoàn người vây quanh bên này Kính hồ, lập tức nghĩ có phải hay xấu nha đầu lại nhảy hồ. Lòng như lửa đốt chạy tới vừa thấy, phải Cúc Hoa, lúc này mới nhàng thở ra. vất vả kiềm lại "Thẳng thắn" trái tim nhảy lên mãnh liệt, thở hổn hển, chính là nghe được Cúc Hoa "Tần đại phu cứu ta", trong lòng còn có chút được tự nhiên; ai biết Cẩu Đản còn ra lời này, càng là làm cho cảm thấy xấu hổ! phụ nhân hơn bốn mươi tuổi mặt tô son điểm phấn —— Cúc Hoa nhận ra nàng là nương Liễu nhi —— lớn tiếng cười - "Ta Thạch Đầu a, ngươi đây đừng quan tâm. Cúc Hoa so với ngươi lớn hơn nhiều như vậy, sao gả cho ngươi được?" Nàng vừa , bên lớn tiếng cười, hai mắt nhìn quét người chung quanh, nhưng có người nào hòa cùng nàng. Trong thôn đại đa số người vẫn là chất phác . Cúc Hoa nể mặt hướng Thạch Đầu - "Ai muốn gả cho ngươi? Ngươi đem đến đưa cho ta mười cân cá, ân cứu mạng này liền xóa bỏ. Nhớ kỹ, cá phải sạch ." Nông dân phần lớn chất phác, nếu thiếu nhân tình, trong lòng nhất định an tĩnh. Đứa này còn lo lắng lớn lên muốn kết hôn với nàng, còn bằng muốn chút lợi ích thực tế gì đó, lại bớt cho người ta phiền toái, nhất cử lưỡng tiện. Nàng vui mừng hoan làm cá ăn, chưng ăn đặc biệt ăn với cơm. Mọi người đều kinh ngạc nhìn vẻ mặt nghiêm cẩn của Cúc Hoa. Tiểu Thạch Đầu lại sợ nàng đổi ý, vội vàng đáp - "Tốt, mười cân liền mười cân. được trở mặt!" Cúc Hoa muốn trả lời, lại nghe thấy trong đám người bên ngoài, tiếng nương nàng hô to "Cúc Hoa ——" kéo theo điệu thê lương dọa nàng nhảy dựng. Theo sát phía sau, Dương thị thô bạo dùng sức tách đám người ra tiến vào, thấy Cúc Hoa hảo hảo đứng ở kia, tâm tình khẩn trương nhất thời thả lỏng, nhưng vẫn ôm cổ nàng khóc - "Cúc Hoa! Ngươi cũng thể làm việc ngu ngốc a... Ta muốn gả ngươi cho . Nuôi dưỡng ngươi cả đời!" Bà khóc to, gắt gao ôm khuê nữ buông tay —— sợ bản thân vừa buông tay, Cúc Hoa nhảy vào trong kính hồ này. Cúc Hoa nghe xong câu trước, biết Dương thị hiểu lầm nàng, cho rằng nàng lại tự sát đây! Trước mặt nhiều người như vậy, trong lòng nàng rất lúng túng, vừa định kéo bà , lại nghe đến hai câu sau, khỏi đau xót trong lòng, cũng rơi lệ theo —— nương có thể ra như vậy, đó là thiệt tình bảo hộ khuê nữ là nàng. Trương Hòe nghe xong càng xấu hổ vô cùng. cũng là ủy khuất vạn phần —— ràng bản thân cũng có gì làm sai, lúc này lại dường như cảm thấy tội ác tày trời. trốn tránh ánh mắt khác thường của những người xung quanh nhìn , muốn chạy lại dễ như vậy, trong lòng có bao nhiêu khó chịu! Cúc Hoa khụt khịt mũi hướng Dương thị - "Nương, ngươi nghĩ sai rồi —— là tiểu Thạch Đầu cẩn thận rơi vào trong nước , phải ta. Ta trở về !" Nương Thạch Đầu vội vàng cùng Dương thị - "Trịnh tẩu tử! Hôm nay ít nhiều có Cúc Hoa nhà ngươi, bằng Thạch Đầu của ta có thể có." Nàng xong khỏi nghĩ mà sợ, lại nổi lên nước mắt. Tần Phong gặp Cúc Hoa bộ dáng vội vã phải , liền cùng với nương Thạch Đầu - "Chạy nhanh trở về cho Thạch Đầu uống dược , ta viết xong toa thuốc. Thạch Đầu uống nước lâu như vậy, còn phải cẩn thận điều dưỡng vài ngày mới được. hồi ta mang thuốc qua cho các ngươi. Mọi người đều tan tác ." Nương Liễu nhi trước lúc , ánh mắt khẩn thiết nhìn chằm chằm Cúc Hoa. Nhưng mà nhìn thấy Dương thị lôi kéo nàng buông tay, bộ dạng xem Cúc Hoa như bảo bối, ả phẫn nộ thấp giọng lẩm bẩm - " cái lại da nữ, còn xem như bảo bối!" Đám người chậm rãi tan tác. nhà Triệu Tam trước lúc , hướng mẹ con Cúc Hoa cảm tạ, cũng chờ Thạch Đầu tốt lên, còn muốn tới cửa lời tạ ơn. Bọn người hết, Tần Phong mới vừa rồi mỉm cười hỏi Cúc Hoa - "Cúc Hoa, ngươi làm sao biết loại biện pháp cứu người này?" ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết Page 1 of 24 1 ← 2 3 4 5 6 → 24 Next >
Tác giả Hương Thôn Nguyên Dã Editor Gà già, thuha2014, thuhoang Beta thuhoang, thuha2014 Hỗ trợ heo_hani Thể loại Xuyên không, điền văn… Độ dài 577 chương Dài quớ, huhu Tình trạng sáng tác Đã hoàn Tiến độ edit chương/tuần Thời gian cập nhật chương mới hàng ngày 11h đêm Raw + Convert [email protected] Ebook MÌNH KHÔNG LÀM EBOOK BỘ NÀY NHÉ NOTE NHO NHỎ Đây là lần đầu tiên mình edit, cộng thêm khả năng văn vẻ có nhiều hạn chế, nên nếu có gì chưa đạt mong mọi người giơ cao đánh khẽ. “Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” ContentsCẢNH BÁO Truyện có SETPASS nhé bà con. Những chương màu nâu là chương thường, không pass. Những chương màu xanh là những chương pass, để có pass mời bạn đọc hướng dẫn tại BÁO Truyện có SETPASS nhé bà con. Những chương màu nâu là chương thường, không pass. Những chương màu xanh là những chương pass, để có pass mời bạn đọc hướng dẫn tại P/S Mình quyết định đóng comment của page này, lý do vì có quá nhiều bạn lười đọc nội quy blog, dẫn tới comment xin pass sai chỗ rồi kêu gào tại sao không được trả lời. Khi tham gia vào bất cứ blog, diễn đàn nào các bạn nên tìm hiểu nội quy của người ta trước. Giới thiệu 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300 301 302 303 304 305 306 307 308 309 310 311 312 313 314 315 316 317 318 319 320 321 322 323 324 325 326 327 328 329 330 331 332 333 334 335 336 337 338 339 340 341 342 343 344 345 346 347 348 349 350 351 352 353 354 355 356 357 358 359 360 361 362 363 364 365 366 367 368 369 370 371 372 373 374 375 376 377 378 379 380 381 382 383 384 385 386 387 388 389 390 391 392 393 394 395 396 397 398 399 400 401 402 403 404 405 406 407 408 409 410 411 412 413 414 415 416 417 418 419 420 421 422 423 424 425 426 427 428 429 430 431 432 433 434 435 436 437 438 439 440 441 442 443 444 445 446 447 448 449 450 451 452 453 454 455 456 457 458 459 460 461 462 463 464 465 466 467 468 469 470 471 472 473 474 475 476 477 478 479 480 481 482 483 484 485 486 487 488 489 490 491 492 493 494 495 496 497 498 499 500 501 502 503 504 505 506 507 508 509 510 511 512 513 514 515 516 517 518 519 520 521 522 523 524 525 526 527 528 529 530 531 532 533 534 535 536 537 538 539 540 541 542 543 544 545 546 547 548 549 550 551 552 553 554 555 556 557 558 559 560 561 562 563 564 565 566 567 568 569 570 571 572 573 574 575 576 577
Chương 56 Đậu hũ làm tử bột quả sồi Edit & Beta thuha2014 Trương Hòe nói xong, nhịn không được cảm thấy có chút uất ức, mắt cũng đỏ lên. Ngoại trừ Thanh Mộc, bất cứ nam oa nào cũng sẽ đều để ý đến vết sần trên mặt của Cúc Hoa. Vì sao hắn chỉ nói sai một câu mà cha mẹ mắng hắn, còn Thanh Mộc thì tức giận. Dù sao chuyện đã qua, hắn không muốn nhắc lại nữa, ai bảo hắn không quản được cái miệng của mình làm gì. Nhưng bây giờ khi hắn đã hiểu rõ, Cúc Hoa lại không để ý tới hắn nữa, nàng không còn giống như ngày xưa thích chạy tới nhìn hắn, không muốn xa rời hắn. Hiện tại nàng đối xử với hắn vẫn rất khách khí, nhưng hắn vẫn cảm thấy thiếu chút gì đó. Đúng rồi! Nàng tựa như thay đổi thành một người khác vậy. Nghĩ tới đây, trong lòng hắn vừa đau lại vừa tức! Tiểu tử đáng thương! Cúc Hoa thực sự đã thay đổi! Hắn nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, Cúc Hoa hiện tại vốn không phải là Cúc Hoa trước kia! Thanh Mộc thấy Trương Hòe như vậy, cũng có chút hối hận, mình đáng lẽ không nên cười hắn thì hơn. Thanh Mộc là người thấu tình đạt lý, hiểu được đã là nam nhân tất cả đều quan trọng chuyện diện mạo. Cho nên, lúc trước Hòe Tử đối với chuyện cưới Cúc Hoa có chút chán ghét, cũng không thể nào trách hắn được. Cúc Hoa cũng đã nói chuyện này không phải là lỗi của Hòe Tử còn gì. Bây giờ, Hòe Tử có thể suy nghĩ kĩ càng, quyết định sẽ cưới Cúc Hoa, điều đó không phải chứng tỏ hắn là người rất tinh mắt sao? Thanh Mộc vội kéo cánh tay Hòe Tử nói “Ta làm ca ca, đứng về phía muội muội là chuyện bình thường. Huynh tủi thân như thế làm gì, dù sao Cúc Hoa vẫn còn nhỏ, rất lâu nữa mới đến tuổi xuất giá. Tối qua khi Cúc Hoa té xỉu, ta đã nghĩ, tốt nhất là gả muội ấy cho huynh thì ta mới yên tâm. Sức khỏe muội ấy không tốt, nếu gả cho người khác ta thật sự rất lo lắng!” Hòe Tử mừng rỡ, kích động ngẩng đầu nhìn Thanh Mộc “Huynh thật sự nghĩ như vậy sao?” “Ta đương nhiên là nghĩ như vậy. Nhưng huynh cũng không thể trông cậy vào một mình ta, nếu Cúc Hoa không vừa ý, ta cũng không có cách nào giúp huynh. Để lấy được muội ấy, huynh cần phải cố gắng hơn nữa.” “Chỉ cần huynh không có ý kiến gì là được. Ta sẽ thường xuyên tới tìm huynh, thuận tiện chứng minh cho Cúc Hoa thấy tâm ý của ta!” Thanh Mộc nhìn bộ dáng vui vẻ của hắn, nhịn không được lại muốn đâm hắn hai câu, nhưng nhớ tới vẻ mặt uất ức vừa rồi liền im miệng. Một ngày trôi qua, Cúc Hoa cảm thấy người bắt đầu có khí lực trở lại, liền đổ bột quả sồi xay nhuyễn đã ngâm nước tẩy trắng rất nhiều lần kia vào trong chậu gỗ đã rửa sạch sẽ, phần còn thừa thì cắt thành khối nhỏ, đặt lên một cái sàng lớn phơi ở trong sân. Nàng một mặt đun ít nước ấm, mặt khác đổ thêm nước vào chậu gỗ, sau đó dùng tay khuấy không ngừng. Đến khi bột và nước đã hòa tan, nàng liền đổ tất cả vào trong nồi nước sôi đang bốc hơi ngùn ngụt, rồi cầm cái muôi lớn dùng sức khuấy đều. Dần dần, bột sồi trong nồi bị nấu chín đặc lại như hồ dán, bắt đầu biến sắc, cuối cùng có màu đỏ thẫm. Nàng nhanh nhẹn dùng gáo gỗ múc hết bột trong nồi ra chậu, sau đó đặt lên trên thớt để nguội dần. Chờ nguội hoàn toàn, Cúc Hoa liền đổ nước giếng vào chậu gỗ, rồi lấy dao nhẹ nhàng cắt đậu hũ thành những miếng vuông vức lớn nhỏ đủ loại. Nàng đổ nước vào rửa sạch nồi, sau đó đổ nước thừa vào trong thùng đựng thức ăn chăn heo. Xong xuôi nàng đi đôi giày cũ vào, nhưng không cởi bỏ tạp dề, cứ thế cầm rổ đi vào vườn rau lớn. Cải hoàng tâm trong vườn là vụ thứ hai, đã đủ lớn để cắt xuống ăn rồi. Cúc Hoa thích nhất ngồi trong vườn rau giết thời gian, nhổ cỏ ở chỗ này một chút, đào đất ở chỗ kia một chút, hay rải phân tro lên những cây non, mục đích chính là để chống lạnh cho chúng nó, mặt khác để cây non thêm mập mạp. Nhưng tất cả chỉ là thứ yếu, lý do chính Cúc Hoa thích ngồi ở vườn rau chính là vào mùa đông nơi nơi đều hiu quạnh, khô vàng, chỉ có hai vườn rau xanh mướt là tràn đầy sức sống. Màu xanh này nhìn cực kì đẹp mắt, hơn nữa còn khiến người ta trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái. Vì vậy, giữa đông được nhìn ngắm những cây cải hoàng tâm cuộn chặt cùng rau chân vịt xanh thẫm nàng thích vô cùng. Rau cỏ trải qua giá lạnh khác biệt rất nhiều so với bình thường, như cây cải hoàng tâm này chẳng hạn, bên ngoài xanh bóng như bôi một lớp mỡ động vật vậy, hương vị thì chắc chắn ngon hơn rất nhiều so với rau xanh sinh trưởng vào mùa xuân. Nông dân ai cũng biết, không thể so sánh giữa rau cỏ mùa đông và mùa xuân, ngay cả cải củ khi bị vùi lấp trong tuyết, mùi vị cũng sẽ ngọt hơn rất nhiều. Nếu không phải trời lạnh, sợ là một ngày nàng sẽ vào vườn vài lần để ngắm rau xanh. Hiện tại, ngày nào nàng cũng vào vườn hai lần cắt rau ăn, tiện thể kiểm tra vườn rau một lần. Vào những ngày nắng gắt, nàng sẽ ngồi xổm xuống đất bận việc không ngừng. Cúc Hoa nhấc hàng rào ngăn cản đàn gà phá vườn rau đi vào, thấy bốn phía đều là những cây cải hoàng tâm xanh mượt, giữa mỗi cây thì màu nhạt hơn, trong nữa hoàn toàn là màu vàng. Chính giữa vườn rau là những cây mập mạp nhất, dưới ánh nắng mặt trời tỏa ra màu sắc nhu hòa, nhìn thấy cảnh này tâm nàng liền mềm mại . Nàng cúi thấp người nhìn rãnh có phủ rơm rạ, trước đây lúc cải hoàng tâm còn nhỏ, nàng sợ chúng không chịu nổi sự lạnh lẽo của mùa đông, nên cùng Thanh Mộc bê tới đặt vào rãnh này. Nàng ngồi xổm xuống, cẩn thận xem xét những cây cải hoàng tâm. Lá ngoài cây rau bị lật ra ngoài, nằm rạp trên đất, trên phiến lá có những lỗ nhỏ li ti do bị sâu ăn, ở cuống lá còn vương lại chút tro rơm rạ. Chính giữa, tất cả các lá đều cuộn lại, nhìn cực kỳ non mềm! Nàng thở dài đầy thỏa mãn, cắt lấy hai cây bỏ vào rổ. Lại xem xét tỉ mỉ lần nữa, không thấy có gì khác thường, mới đứng dậy. Nàng đứng thẳng thắt lưng, thấy cải trắng ở xa xa đã bắt đầu cuộn, Dương thị vì để nó cuộn nhanh hơn, lấy dây thừng tết bằng cỏ buộc tất cả lại với nhau, nhìn chúng nó giống như đang chịu cực hình vậy! Nàng nhịn không được nở nụ cười. Kimchi ăn rất ngon, khiến Dương thị đối với việc gieo trồng cải trắng cũng cẩn thận hơn rất nhiều. Chưa nói những cái khác, riêng việc tặng kimchi cho mọi người trong thôn thôi, ai nhận cũng đều vui mừng, vì nó ngon hơn rất nhiều so với dưa muối bình thường. Nàng ra khỏi vườn rau lớn, lại đi vào vườn rau nhỏ cắt ít rau chân vịt, sau đó ngồi xổm cạnh giếng múc nước rửa sạch.
Reads 126,752Votes 580Parts 9Ongoing, First published Jan 15, 2013Table of contentsXấu nữ như cúc - xk- fullTue, Jan 15, 2013Xấu nữ như cúc - xk- full 2Tue, Jan 15, 2013Xấu nữ như cúc - xk- full 3Tue, Jan 15, 2013Xấu nữ như cúc - xk- full 4Tue, Jan 15, 2013Xấu nữ như cúc - xk- full 5Tue, Jan 15, 2013Xấu nữ như cúc - xk- full 6Tue, Jan 15, 2013Xấu nữ như cúc - xk- full 7Tue, Jan 15, 2013Xấu nữ như cúc - xk- full 8Tue, Jan 15, 2013Xấu nữ như cúc - xk- full endTue, Jan 15, 2013Xuyên không đến nông gia xấu nữ Cúc Hoa trên người, Nàng không nhìn mọi người khinh bỉ hoặc đồng tình ánh mắt, Như một gốc cây bừa bãi nộ phóng dã Cúc Hoa, Lẳng lặng khai ở đồng ruộng, ở hiu quạnh gió thu bên trong phô trương tràn đầy sinh mệnh, Làm thanh xuân đạm mạc như cúc lúc, tình yêu đã ở lặng lẽ quan vọng. . .You may also likeYou may also like
xấu nữ như cúc